Nĭn-jín[1] iā sī lîn-jín, ha̍k-miâ Daucus carota(Tau-kuh-suh ka-loh-tah), sī chi̍t khoán chháu-pún si̍t-bu̍t, chiàu seⁿ-sêng sī nn̄g-nî-seⁿ, sio̍k Apiaceae(A-piá-khe-ai) kho. Nĭn-jín ê ti̍t-kin (taproot) ē chia̍h chit, thong-sio̍k khah chē seng-sán sī óa âng-sek, só͘-tì ûn-ná ū hō âng chhài-thâu, chóng-sī mā ū pe̍h--ê, n̂g--ê, kiô-á-sek--ê.

Nîn-jín tô͘.

Nĭn-jín hâm nĭn-jín-chit, tō sī goân-bi-tá-mín A, lâng kap chi̍t kóa tōng-bu̍t chia̍h--lo̍h liáu-āu tī thé lāi tio̍h choán chò bi-tá-mín A.

Le̍k-sū

Iá-seng nĭn-jín (a-chéng D. carota carota) sī Au-a-sè-a chāi-lâi ê si̍t-bu̍t, chēng tāi-iok Chú-āu 1000 tang hit chūn tī Tiong A-sè-a tō ū chèng-choh. Khó-kó͘ gián-kiù pat ó͘--tio̍h nĭn-jín ê chí, hoat-kiàn chi̍t hō si̍t-bu̍t pìⁿ lông-sán chìn-chêng, tō khó-lêng ū tī-liâu hong-bīn ê lō͘-iōng. Kàu 13 sè-kí, tī Au-chiu kap Chi-ná lóng ū sán. Tè-bóe koh tòe Au-chiu-lâng thoân khì Bí-chiu.

Chham-chiàu

  1. TJ Tâi-gí Pe̍h-ōe Sió Sû-tián